ii# - Đoạn sát:
Ông A Nan, nếu các chúng sinh trong các thế giới ở lục đạo(1), mà tâm chẳng sát thì không bị sinh tử nối tiếp.(1) Sáu cảnh giới: thiên đạo, nhân đạo, v.v... tức là các cõi Trời, người, A Tu La, ngạ quỷ, bàng sinh và địa ngục.
Ông tu tam muội, gốc để vượt khỏi trần lao, nếu sát tâm chẳng trừ, thì không thể ra khỏi được.
Dù có đa trí, thiền định hiện tiền, nhưng chẳng đoạn nghiệp sát, thì quyết lạc về thần đạo:
Thượng phẩm làm đại lực quỷ, trung phẩm làm phi hành Dạ xoa, các quỷ soái, hạ phẩm làm địa hành La Sát. Các quỷ thần ấy cũng có đồ chúng, đều tự tôn mình thành vô thượng đạo.
Sau khi tôi diệt độ, trong đời mạt pháp, nhiều quỷ thần ấy xí thịnh trong đời, tự nói: "Ăn thịt cũng chứng được Bồ Đề."
Ông A Nan! Tôi khiến các Tỳ Kheo ăn ngũ tịnh nhục, thịt đó đều do tôi thần lực hóa sinh, vẫn không mạng căn(2), vì rằng về đất Bà La Môn, phần nhiều ẩm thấp, lại thêm nhiều đá, nên cây cỏ và rau không sinh. Tôi dùng thần lực đại bi giúp, nhân đức từ bi lớn, giả nói là thịt. Ông được ăn các món đó.
(2) Thân thể loài vật.
Thế sao sau khi Như Lai diệt rồi, các Thích tử lại ăn thịt chúng sinh?
Các ông nên biết: người ăn thịt đó, dù được tâm khai ngộ giống như Tam Ma Địa, cũng đều bị quả báo đại la sát. Sau khi chết, quyết định bị chìm đắm biển khổ sinh tử, chẳng phải là đệ tử Phật. Những người như vậy giết nhau, ăn nhau, cái nợ ăn nhau vướng chưa xong, thế nào người ấy được ra khỏi Tam giới.
Ông dạy người đời tu Tam Ma Địa, phải đoạn nghiệp sát sinh.
Ấy gọi là lời dạy rõ ràng, thanh tịnh quyết định thứ hai của Như Lai.
Vì cớ đó, nếu chẳng đoạn sát, tu thuyền định, ví như có người bịt tai nói to, muốn cho người đừng nghe. Như thế gọi là muốn dấu lại càng lộ.
Các Tỳ Kheo thanh tịnh cùng các Bồ Tát lúc đi đường chẳng dẫm lên cỏ tươi, huống chi lấy tay nhổ.
Thế nào đại bi, lấy chúng sinh huyết nhục để làm món ăn.
Nếu các Tỳ Kheo chẳng mặc các đồ tơ lụa của Đông Phương, và những giầy, dép, áo lông, sữa, phó mát, bơ của cõi này. Vị đó mới thật là thoát khỏi thế gian. Trả lại cái nợ trước hết rồi, chẳng còn đi trong ba cõi nữa.
Tại sao?
Dùng một phần thân loài vật, đều là trợ duyên sát nghiệp(1). Như người ăn trăm thứ lúa, thóc trong đất, chân đi chẳng dời đất.
(1) Vì mình dùng đồ da, mặc áo len, là gián tiếp giúp người ta giết loài vật để bán da lấy lời.
Quyết khiến thân tâm không nỡ ăn thịt hay dùng một phần thân thể của chúng sinh, tôi nói người đó thật là giải thoát.
Tôi nói như vậy, gọi là Phật nói.
Nói không đúng thế, tức là ma Ba Tuần nói.
BÌNH LUẬN
ii# - Đoạn sát.
Lời của Phật thực là thiết tha, ta nên nghiền ngẫm kỹ.
Tư tưởng của Phật thực là cao đẹp. Đạo đức của đạo Phật thực là cao siêu. Lòng không ý niệm sát, tâm hồn như thế thực là đẹp đẽ.
Không giết chúng sinh, không ăn thịt chúng sinh. Không cả đến mặc đồ tơ lụa, dùng đồ bằng da, bằng sừng, bằng ngà, vì ta có dùng, người ta mới giết tằm, giết trâu, bò, voi để lấy tơ, da, sừng, ngà làm các đồ dùng.
Từ bi lan đến cả cỏ cây, không dẫm lên cỏ tươi.
Lòng từ bi đến thế, thực là tuyệt đối, đẹp đẽ vô cùng.
Quay lại, ta thấy chúng sinh và loài người thực ác.
Họ giết nhau, ăn nhau không thương tiếc.
Trong rừng thẳm, dưới bể sâu, các loài đều tàn sát nhau, luôn luôn tìm cách xâu xé nhau. Trong loài người cũng thế. Lịch sử nhân loại viết bằng xương máu. Bao cuộc chiến tranh ác liệt. Mới nửa đầu thế kỷ 20, hai cuộc đại chiến thế giới đã tàn sát bao triệu sinh linh.
Nước Việt Nam ta cũng chịu cảnh giết chóc mấy chục năm rồi.
Con đường của Phật vạch ra thực là đẹp đẽ, thực là giải thoát.
Ta hãy nguyện tu cho tới: lòng không ý sát. Như thế là căn bản để thoát nghiệp chúng sinh.
Đừng vì cái mê lầm của ta mà lôi cuốn bao kẻ khác vào cảnh giết chóc.
Ta nên tập ăn chay, mỗi tháng 2 lần, rồi 4, 8, 20, 30 lần.
Ta nên thoát khỏi hẳn nghiệp sát.
No comments:
Post a Comment