Sunday, November 6, 2016

Kinh Lăng Nghiêm - Lưu Thông

C - LƯU THÔNG

I. Nói công đức của kinh:

Ông A Nan, nếu có người chất đầy bảy báu khắp mười phương hư không, đem ra cúng dường các đức Phật nhiều như bụi nhỏ, thừa sự và cúng dường, tâm không bỏ qua. Ý ông thế nào?
Người đó được phúc nhiều chăng?
Ông A Nan đáp:
Hư không vô tận, của báu vô biên.
Thủa xưa có chúng sinh cúng Phật bảy đồng tiền, sau khi chết được phúc báo làm vua Chuyển Luân. Huống chi cúng của báu khắp các cõi Phật đầy rẫy hư không. Cùng kiếp nghĩ bàn, không thể kịp. Phúc ấy thế nào lại có giới hạn!
Phật bảo ông A Nan:
Các đức Phật Như Lai nói không hư vọng:
Nếu có người thân phạm đủ bốn trọng tội, thập ác, nháy mắt trải qua địa ngục vô gián phương này và phương khác, cho đến cùng tột mười phương ngục vô gián, đều phải trải khắp.
Nếu người đó có ý nghĩ đem pháp môn này về trong đời mạt kiếp, khai thị cho người chưa được học. Tội chướng tức thì tiêu diệt, biến địa ngục thành nước An Lạc, được phúc siêu việt người cúng Phật đã nói ở trên gấp trăm, nghìn, vạn, nghìn vạn ức lần... như vậy cho đến toán số, ví dụ cũng không thể kịp.
Ông A Nan, nếu có chúng sinh tụng kinh này, trì chú này như tôi rộng nói, cùng kiếp chẳng hết, y theo ngôn giáo của tôi, như giáo pháp tu hành, thẳng tới Bồ Đề, không còn ma nghiệp.

II. Tổng kết: chúng hội vui mừng:

Phật nói kinh này rồi, Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, tất cả thế gian, Thiên, Người, A Tu La, cùng các Bồ tát ở phương khác. Nhị thừa, Thánh, Tiên, Đồng tử, với đại lực quỷ thần mới phát tâm, đều rất vui mừng, làm lễ rồi lui.


KẾT LUẬN về KINH LĂNG NGHIÊM
Chúng ta đã nghiên cứu xong kinh Lăng Nghiêm.
Ta đã hiểu sâu thêm về Phật pháp.
Đã có căn bản về đạo Phật.
Đã hiểu lẽ chân vọng.
Lại biết rõ lối tu vào Càn Tuệ Địa.
Ta quen với một số danh từ trong đạo Phật.
Với người mới nghiên cứu đạo Phật, trước khi học kinh Lăng Nghiên, nên nghiên cứu bộ sác Phật Giáo(1).
Như thế, mới có căn bản chắc chắn về đạo Phật, khi đọc kinh Lăng Nghiêm mới hiểu rõ và sâu hơn.
(1) "Phật giáo" của Tuệ Quang. Tủ sách Phật học xuất bản năm 1964.
Kinh Lăng Nghiêm thuộc về biệt giáo. Học xong bộ này, phải học nhiều bộ kinh khác để rộng đường tu.
Nên học kinh Duy Ma Cật(2) để biết các hạnh tu của Bồ tát. Kinh này thuộc biệt giáo, kiêm viên giáo, đưa người tu lên cao hơn, và chỉ phương diện thực hành của đạo Phật. Rồi học lên kinh Viên Giác(3). Đây là kinh cao nhất, quý nhất của đạo Phật. Chỉ rõ cảnh giới tu chứng của Phật và các hạnh tu viên đốn về chứng tới cảnh giới đó. Đây là Chân lý. Ta lại thấy rõ về thực hành.
Hai kinh Viên Giác và Duy Ma Cật có cái lợi là mỏng, nên người ít thì giờ cũng học được.
Và dễ nghiền ngẫm, đọc tụng. Đều thuộc loại kinh cao, liễu nghĩa, chỉ rõ chân tinh thần đạo Phật.
(2) Kinh Duy Ma Cật do Tuệ Quang dịch và bình luận. Sắp xuất bản. Tủ sách Phật học.
(3) Kinh Viên Giác do cụ Huyền Cơ dịch ra Việt văn, và Tuệ Quang dịch ra pháp văn. Đã xuất bản. Tủ sách Phật học. 1964.

Đã có căn bản về pháp tính, ta nên học thêm về pháp tướng.
Pháp tính chỉ về tổng quát, chỉ thẳng chân lý, và các hạnh tu để chứng chân lý.
Pháp tướng phân tích tỷ mỷ đạo Phật. Đó là khoa học của đạo Phật.
Duy thức là một ngành trong pháp tướng.
Duy thức phân tích rõ ràng tâm lý của chúng sinh, để ta hiểu rõ ta, hiểu rõ Phật pháp, và dễ tu học.
Bộ thành duy thức của tam tạng pháp sư Huyền Trang là bộ sách căn bản của duy thức học.
Bộ đó đã làm các học giả, bác học ở hai nền văn minh Trung Hoa và Ấn Độ hồi đó kính phục.
Cụ Huyền Cơ là một tam tạng pháp sư kỳ tài, xuất chúng, mới xuất hiện ở thế kỷ 20. Cụ rất giỏi về Phật pháp và duy thức.
Cụ đã đặt nền tảng cho Phật pháp và duy thức học(1).
Ta nên học về duy thức(2) để có thêm căn bản tiến tu.
(1) Bộ "căn bản đạo Phật, duy thức học, nhân minh học" của cụ Huyền Cơ sẽ xuất bản năm 1965. Tủ sách Phật học.
(2) Bộ "Duy thức học" của Tuệ Quang sắp xuất bản. Căn cứ vào bản dịch bộ "thành duy thức" của ngài Huyền Trang, do cụ Trí Độ dịch, và vào tài liệu quý báu của cụ Huyền Cơ. Bộ này là nền tảng của duy thức học. Tủ sách Phật học.

Ta lại nên nghiên cứu về nhân minh học. Đây là khoa học luận lý rất tinh vi và cao siêu của Phật pháp. Nhờ nhân minh, ta sẽ phân biệt rõ chính tà, và hiểu đạo Phật rất rõ ràng, sáng suốt.
Ta nên nghiên cứu thêm hai bộ kinh vĩ đại Hoa Nghiêm và Niết Bàn.
Kinh Hoa Nghiêm tả rất rõ ràng các cảnh giới tu từ phàm phu đến thành Phật. Các hạnh tu đều trình bày cặn kẽ, quả nào tu hạnh nào. Đó là viên giáo.
Kinh Niết Bàn giải quyết mọi nghi ngờ, thắc mắc của chúng sinh về đạo Phật, về chân lý, về Phật, về tu chứng.
Ta lại nên đọc các bản hạnh của Phật đã làm từ khi còn là Bồ Tát, để thấy rõ đường tu, và huân tập hạt giống Phật.
Nếu đọc đủ mấy bộ kinh sách trên, chúng ta đã hiểu sâu đạo Phật.
Ta vững bước trên đường Chân lý.
Hãy mạnh mẽ tiến lên, truyền bá chính pháp, nêu cao chính pháp, độ bao chúng sinh, độ tận chúng sinh.
Chúc mọi người một tương lai sáng lạn.
Tuệ Quang
Viện Phật học Huyền Cơ.
Xuân Giáp Thìn (1964)
Phật lịch 2508.

No comments:

Post a Comment